Theo đơn của bà thì từ năm 1993, bà đã nhận nuôi những người già neo đơn, không nơi nương tựa. Việc làm của bà hoàn toàn vì mục đích từ thiện, không vì lợi ích riêng tư. Chi phí cho việc nuôi dưỡng, ngoài nguồn thu chính từ : ao cá, lúa và hoa màu của gia đình, bà còn nhận được sự đóng góp của một số nhà hảo tâm khác. Ngày 6/7/2004, bà đệ đơn xin thành lập cơ sở Bảo trợ xã hội theo quy định của pháp luật. Tuy nhiên, ngày 24/3/2005 bà được xe nhà nước đưa đi họp, tại đây, cơ quan nhà nước đòi bà hiến đất, hiến cơ sở bảo trợ xã hội cho nhà nước, bà không đồng ý. Ngày 9/4/2005, “các chú nhân viên nhà nước” lại đến và bắt ép bà phải nộp quyết định, nếu bà không hiến đất thì họ dọa tuần sau sẽ mang xe đến hốt các bà đi.
Nhân được đơn khiếu nại của bà Toàn, HĐND tỉnh Đồng Nai đã chuyển ngay cho Sở Lao động – thương binh và xã hội (Sở LĐ-TBXH) tỉnh Đồng Nai giải quyết và ngày 15/7/2005, HĐND tỉnh Đồng Nai nhận được báo cáo kết quả giải quyết đơn khiếu nại của bà Lê Thị Mai Toàn do Sở LĐ-TBXH chuyển đến. Theo đó, ngay sau khi nhận được thư khiếu nại của bà Toàn, ngày 6/7/2005 Sở LĐ-TBXH đã tổ chức cuộc họp giải quyết đơn khiếu nại vớùi thành phần gồm : Lãnh đạo Sở LĐ-TBXH chủ trì cuộc họp, phòng Bảo trợ xã hội, đại diện văn phòng UBND huyện Trảng Bom, Phòng nội vụ lao động-TBXH huyện Trảng Bom, Chủ tịch UBND xã Cây Gáo và bà Lê Thị Mai Toàn.
Qua cuộc họp xác định được như sau:
Nội dung thứ nhất bà trình bày : ngày 24/3/2005 bà được xe nhà nước đưa đi họp. Tại đây, cơ quan nhà nước đòi bà hiến đất, hiến cơ sở bảo trợ xã hội cho nhà nước là hoàn toàn sai sự thật vì Đoàn kiểm tra liên ngành của tỉnh đã đến trực tiếp cơ sở của bà để kiểm tra các quy trình thủ tục, hồ sơ, đồng thời hướng dẫn cơ sở của bà tiến hành các thủ tục cần thiết theo Nghị định 25 và Thông tư số 10 (có biên bản làm việc). Trong đó, có yêu cầu bà phải tiến hành lập thủ tục chuyển mục đích sử dụng đất, làm tờ tự nguyện hiến đất và những tài sản để đưa vào sử dụng cho việc hình thành cơ sở xã hội. Từ đó mới có cơ sở lập đề án xin thành lập cơ sở bảo trợ xã hội do bà làm chủ chứ không phải như nội dung bà đã nêu.
Nội dung thứ hai bà trình bày: Ngày 9/4/2005, “các chú nhân viên nhà nước” lại đến và bắt ép bà phải nộp quyết định, nếu bà không hiến đất thì họ dọa tuần sau sẽ mang xe đến hốt các bà đi. Điều này cũng hoàn toàn sai sự thật. Thực tế, cán bộ của Phòng Nội vụ LĐ-TBXH huyện Trảng Bom có đến gặp bà tại cơ sở để nhắc nhở bà tiến hành làm các thủ tục như : làm tờ tự nguyện hiến đất và tài sản để hoàn tất thủ tục lập đề án trình tỉnh cho phép thành lập, nếu bà không làm thì coi như bà không xin thành lập cơ sở xã hội do bà làm giám dốc. Hết hạn, đương nhiên bà phải tự giải tán vì không có giấy phép hoạt động thì coi như hoạt động trái phép sẽ bị chính quyền xử lý theo luật định, chứ không phải hù dọa như bà đã nêu trên.
Qua buổi làm việc, các thành viên trong cuộc họp cho rằng sở dĩ có việc khiếu nại như trên là do bà Toàn tuổi già sức yếu, nhận thức chưa đầy đủ trong khi nghe giải thích. Tại cuộc họp này, bà Toàn cũng đã hiểu lại và tự nhận thiếu sót là đã khiếu nại sai sự thật. Bà tự hứa sẽ làm đơn xin rút lại đơn khiếu nại .
Hồ Sĩ Tiến